Chuyện tình yêu của một chàng trai đồng tính có HIV


tinh yeu cua mot nguoi dong tinh nam 1 OTQM Chuyện tình yêu của một chàng trai đồng tính có HIV

Nhiều định kiến cho rằng một người đồng tính nam dương tính với HIV sẽ không bao giờ có thể quen được một người yêu âm tính với HIV. Tuy nhiên, tạp chí Attitude đã chia sẻ một câu chuyện về một cặp đôi như thế – Andrew và James ở London.

Theo tổ chức The Terrence Higgins Trust, cứ 12 người đồng tính nam ở London là có 1 người dương tính với HIV trong khi tỷ lệ trung bình của những nơi khác tại Anh là 1 trong 20. Mặc dù vậy, cũng có khá nhiều người nhiễm HIV nhưng không hề hay biết. Điều này không chỉ dẫn đến nguy cơ lây nhiễm cho người khác rất cao mà bản thân người nhiễm cũng không được chăm sóc đúng cách, giảm thiểu sức khỏe lẫn tuổi thọ.
Con số trên nghe có thể đáng buồn nhưng trong bối cảnh ngày nay HIV không còn là bản án tử hình nữa. Những người dương tính với HIV cũng có thể sống khỏe mạnh như những người âm tính. Kết quả này có được là nhờ sợ ra đời của hàng loạt các loại thuốc khống chế tình trạng lan truyền của virus HIV trong cơ thể người.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng rồi mình sẽ lại có bạn trai”, Andrew, một đạo diễn kịch 29 tuổi ở London nói. “Ai ai cũng mong một người bạn trai hoàn hảo, không ai muốn một người bạn trai khiếm khuyết. Đáng buồn là mọi người không nghĩ rằng ‘bạn trai hoàn hảo’ có thể dính dáng đến HIV”.
Andrew và bạn trai James quen nhau gần một năm. James là một y tá 27 tuổi sống ở Luân Đôn. Anh là người HIV âm tính và ngay từ lần gặp đầu, anh biết rõ tình trạng của Andrew.
9ebd7ed50ed5b206f75e904024cf3661 Chuyện tình yêu của một chàng trai đồng tính có HIV
Trước khi hai người gặp nhau, Andrew đã nhiều lần thử hẹn hò với người khác nhưng không mấy thành công. “Vào cuộc hẹn thứ ba, khi bạn nói ‘Tôi là người HIV dương tính’ thì không còn nhắn tin gì nữa, ai cũng bận rộn đến nỗi không còn thời gian để gặp bạn nữa”, anh nói. Nhưng sau khi anh chia sẻ tình trạng của mình với James, Andrew đã rất ngạc nhiên khi với người bạn trai tương lai của mình, chuyện đó chả là gì cả.
Nhớ về khoảng thời gian đó, James nói chính những kinh nghiệm y khoa có được nhờ nghề nghiệp của mình là nhân tố quan trọng: “Tôi từng theo học các khóa đòi hỏi phải tiếp xúc trực tiếp với người mang bệnh truyền nhiễm, nên tôi có thể nói là tôi có một kiến thức tốt hơn xét về khía cạnh y khoa”.
Andrew nhận được kết quả xét nghiệm khi anh đang chỉ đạo vở As Is. Đó là một vở nói về những nhân vật sống với AIDS vào thập niên 80 ở thành phố New York. Anh đã động viên mọi người trong ekip của mình đi xét nghiệm. Bản thân anh cũng xét nghiệm bằng cách thử nhanh, có thể phát hiện ra virus HIV trong người chỉ trong vòng một phút. Andrew nhớ rõ khi một phút của anh trôi qua, cả anh lẫn người y tá đều chìm trong im lặng. “Tôi phá vỡ sự im lặng đó, ‘Không phải tôi dương tính chứ?’ và người y tá đặt tay lên vai tôi, nhìn vào mắt tôi và nói ‘Đúng vậy. Nhưng chúng tôi sẽ chăm sóc cho anh’“.
Sau đó, Andrew bắt đầu dùng thử nhiều loại thuốc, anh nói đây là một giai đoạn rất khó khăn. “Có quá nhiều loại thuốc. Vào lần thử đầu tiên, tôi sụt gần 10kg. Đêm nào giường tôi cũng đẫm mồ hôi. Tôi thường thức dậy lúc nửa đêm và thấy lạnh cóng. Tôi cũng gặp nhiều ác mộng, ảo giác và mất cả vị giác”.
Vì tình trạng của Andrew được phát hiện sớm nên cơ thể anh đã quen dần với virus HIV. Theo các xét nghiệm mới, virus trong người anh giờ đã “không thể xác định” và nếu anh tiếp tục dùng thuốc, anh sẽ không còn khả năng lây truyền bệnh nữa. “Đã nhiều lần tôi được chỉ dạy hay hỏi han rằng tôi phải cẩn trọng như thế nào khi bị vô tình bị chảy máu. Những định kiến và kỳ thị với HIV mới là vấn đề lớn, chứ không phải là bản thân HIV”, anh nói.
“Tôi đã từng nghe nhiều người chỉ trỏ mình rằng ‘Thằng đó bị HIV’. Nhưng thực ra, người an toàn hơn để quan hệ chính là người HIV dương tính và không xác định được, chứ không phải một người lạ có thể bị nhiễm mà không biết rõ tình trạng của mình”, Andrew nói.
Nói về chuyện phòng the, James chia sẻ: “Chúng tôi làm những gì mà các cặp HIV âm tính làm, (Tình trạng của Andrew) chỉ là một điều nền tảng không quan trọng”.
Những định kiến và thông tin sai về virus HIV đang ngày càng ít dần. Thái độ đối với HIV và những người mang virus cũng đã bắt đầu thay đổi tuy nhiên vẫn còn cần rất nhiều thứ cần phải thay đổi.
Một trong những điều mà Andrew và James mong mỏi được làm chính là nâng cao nhận thức về HIV, về tình trạng sống của những người HIV dương tính.
Cùng với các tổ chức như Terrance Higgins Trust và MAD Trust, Andrew luôn động viên mọi người xét nghiệm thường xuyên.hơn. Còn James, anh có một điều ước khác:“Tôi mong những người không nghiễm HIV không nhìn người nhiễm với ánh mắt xem thường”.
“Chúng tôi không phải là mối đe dọa”, Andrew nói. “Tôi mong cộng đồng đồng tính sẽ khôn ngoan hơn lúc này”.
 

Các tin cùng chuyên mục