Gửi chị Huyền My
Tôi năm nay ba mươi hai tuổi, là kế toán cho một công ty nhà nước. Vừa mới cưới vợ hơn một tuần. Từ nhỏ, vì nhà nghèo, em đông nên ngoài việc học tôi chỉ biết lo cắm cúi làm việc kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ. Sau khi ra trường có việc làm, tôi lại phải lần lượt nuôi hết đứa em này đến đứa em khác khi chúng từ ngoài quê vào Sài Gòn đi học. Thú thật với chị, tôi không có cả thời gian có bạn gái nên cho đến khi cưới vợ tôi vẫn còn “nguyên”. Tuy nhiên, cũng có tìm hiểu qua mấy thằng bạn từng trải qua trận mạc nên đêm tân hôn cũng ổn. Tuy nhiên, có điều làm tôi hết sức phân vân, suy nghĩ, nói ra thì không biết nói với ai và nói làm sao. Nhưng để trong lòng thì lại không yên. May sao, đọc báo thấy có mục của chị Huyền My, tôi mạnh dạn xin chị tư vấn cho. Số là, đã là đàn ông ai cũng muốn cưới một người vợ còn trinh tiết. Hôm động phòng, tôi rất tỉnh táo, cô ấy cũng tỏ ra sẵn sàng. Trong quá trình quan hệ, cũng thấy cô ấy tỏ ra đau đớn. Nhưng đến khi xong việc, kiểm tra khăn chỉ toàn chất dịch chứ không hề có một tẹo máu nào. Tôi nghĩ hay do mình mới quan hệ lần đầu nên không có kinh nghiệm. Nhưng liền mấy hôm sau, ngày nào tôi cũng quan hệ có khi đến ba bốn lần mà tình hình vẫn như vậy. Tôi rất thất vọng. Vậy là cô ấy đã không còn trinh phải không chị? Tôi có nên hỏi thẳng cô ấy để biết sự thật hay không? Cứ nghĩ trước tôi cô ấy đã từng ăn nằm với người khác là tôi rất khó chịu? Tôi phải làm gì bây giờ chị Huyền My ơi!
Nguyễn Hoàng
Quận 8, TP.HCM
Chào anh Nguyễn Hoàng
Cảm xúc đầu tiên của tôi sau khi đọc thư anh là sự ngỡ ngàng. Tôi thật sự ngỡ ngàng khi thấy ở thời điểm này lại vẫn còn những người đàn ông “ngoan” như anh,32 tuổi mới biết đến tình dục. Nhưng anh Hoàng ạ, cái sự ngoan đấy đôi khi lại không phải điều đáng khen đâu. Có lẽ vì quá ngoan nên anh nhìn sự việc còn máy móc quá. Đọc tâm sự của anh khiến tôi nhớ về những câu chuyện kể xa xưa, khi mà người con gái trong đêm tân hôn phải đối diện tấm khăn trắng trên giường do chính tay mẹ chồng trải. Cái dấu tích trên tấm khăn là bảo bối để sáng hôm sau cô gái ấy có thể đường hoàng ghi tên mình vào gia phả nhà chồng hay cay đắng khi bị lót lá chuối cầm tay trả về nhà mẹ. Tất cả chỉ nhờ vào một vết máu đỏ có hay không trên tấm khăn, mà thực tế cái đó chẳng nói lên điều gì.
Trước hết, hãy nói về cái màng trinh của người phụ nữ. Theo định nghĩa, nó là một cái niêm mạc mỏng chắn ngang âm đạo, lui vào trong độ 1 đốt ngón tay. Đa số màng trinh có một lỗ nhỏ để thoát dịch kinh nguyệt, hình dáng độ rộng của nó tùy thuộc vào cơ địa mỗi người. Có những màng trinh bị bít bùng khiến dịch kinh nguyệt không thể thoát ra ngoài gây nên tình trạng đau trướng bụng dưới cho khổ chủ. Nhiều trường hợp bác sĩ phải can thiệp bằng cách chọc thủng màng trinh lấy đường thoát cho “kỳ trăng” của người phụ nữ. Cá biệt có những trường hợp, màng trinh có độ đàn hồi co dãn rất cao hoặc lỗ thoat dịch kinh nguyệt rộng dẫn đến có bị “công thành” thì cũng không suy suyển gì. Y văn thế giới đã ghi nhận, có trường hợp phụ nữ sau khi đã sinh nở mà màng trinh vẫn còn nguyên do độ đàn hồi quá cao, có thể ví như cao su vậy.
Anh thấy đấy, một cái màng bé tí teo thế thôi mà cũng lắm chuyện lắm. Chưa kể do cấu tạo mỏng manh lại nằm khá hớ hênh nên việc vô tình bị mất cũng không phải hiếm. Các bé gái hiếu động, đôi khi chỉ một lần xoạc cẳng trong trò chơi nhảy dây hay một lần ngã xe đạp cũng có thể khiến cho cái màng mong manh bé teo đó vẫy tay chào tạm biệt. Đương nhiên khi đó chẳng bé nào quan tâm, có chăng là một chút đau nhói qua rất mau. Nhưng hậu quả của sự vô tình có khi đến mấy chục năm sau mới báo ứng như trường hợp của anh bây giờ. Lập gia đình xong, đêm động phòng cô dâu ngơ ngác khi bị chú rể truy hỏi, cái “màng” của em đâu mà sao quan hệ xong không thấy dấu máu ? Tình ngay lý gian, chẳng biết phải giải thích thế nào cho dù thực tế mình chưa từng nắm tay một thằng nào.
Nói như thế không có nghĩa tôi khẳng định vợ anh bị tai nạn mất cắp cái mà cả đời cô ấy chẳng bao giờ nhìn thấy. Cũng không thể khẳng định cái màng của cô ấy rộng hay đàn hồi. Việc một cô gái còn hay mất trinh chỉ có thể được xác nhận bởi một chuyên khoa y tế chứ không ai có thể đưa ra “bảo chứng” nào cho chuyện này. Má bác sĩ cũng chỉ có thể xác nhận còn hay mất chứ chẳng ai dám khẳng định mất là do đâu đâu anh ạ.
Anh Hoàng ạ
Với riêng tôi, cái màng trinh của người con gái không nói lên người đó có còn trinh tiết hay không đâu anh. Anh nghĩ sao khi một cô gái, quen rất nhiều bạn trai, với ai cũng thân mật nồng nàn, thích khám phá cỡ nào cũng được, chỉ khư khư giữ cái màng trinh để chứng minh mình còn trinh tiết khi về nhà chồng ? Trinh tiết của một cô gái nằm ở trong quan niệm của chính cô gái đó về sự chung thủy và cách đối nhân xử thế hàng ngày.
Tôi kể cho anh nghe một câu chuyện có thật của 2 người bạn thân của tôi. Hai bạn tôi là thanh mai trúc mã từ nhỏ, hai nhà đối diện nhau qua một con đường. Cùng lớn lên, cùng học một trường, một lớp. Đến năm lớp 10 thì họ yêu nhau và cưới nhau ngay khi tốt nghiệp cấp 3. Chỉ sau ngày cưới 3 ngày, cô dâu khóc lóc về nhà mẹ ở vì không chịu được sự dằn vặt của chồng chỉ vì đêm tân hôn cậu bạn tôi cũng như anh, chăm chăm tìm dấu tích mà không có. Mọi người xúm lại khuyên thế nào cậu ấy cũng không nghe, vẫn kiên quyết giữ quan điểm nghi ngờ vợ thất tiết trong khi thực tế, cậu ấy là người hiểu và biết về vợ mình nhất. Họ chia tay nhau trong ngơ ngác của bạn bè và người thân. 2 năm sau, cậu ấy lấy vợ, một cô gái quê mới lên học việc ở tiệm tóc cạnh nhà. Chỉ sau một tháng quen nhau họ làm đám cưới vì theo lời cậu bạn, cậu đã lỡ lấy mất cái sự trong trắng của cô bé. Bi hài là sau đám cưới 7 tháng, vợ cậu sinh ngay một hoàng tử nặng 3,2kg trong sự ngỡ ngàng của gia đình. Hóa ra cái sự trong trắng mà cậu ấy mừng rỡ nâng niu lại chỉ là chút “rong rêu” thỉnh thoảng xảy ra ở phụ nữ có bầu, may mắn cho cô ấy là nó lại ra đúng lúc cậu chàng ăn trái cấm. Không lẽ bỏ vợ lần nữa chỉ vì cái màng trinh ? Cậu ấy ngậm đắng nuốt cay nuôi con người ta và thêm tủi hờn khi nhìn vợ cũ một lần nữa lên xe hoa rình rang, hạnh phúc.
Trở lại câu chuyện vợ chồng anh. Thật may mắn vì anh đã viết thư cho Huyền My chứ chưa hạch hỏi vợ chuyện cái màng nọ. Đừng chăm chăm chỉ nghĩ về nó mà mất đi khoảng thời gian đẹp nhất trong đời sống vợ chồng. Hãy để cho tuần trăng mật thật sự là mật ngọt anh ạ. Dấu tích của cái màng ấy không đáng để đem ra so với người vợ sẽ cùng anh đi hết quãng đường đời. Chính cô ấy mới là con dâu hiền thảo của gia đình, là người vợ chia ngọt sẻ bùi, là mẹ của các con anh sau này chứ không phải là cái màng mỏng manh kia.
Chúc anh và vợ hạnh phúc, sớm tìm được sự đồng điệu trong đời sống vợ chồng.
Huyền My