Xuất hiện trước mặt tôi là một người đàn ông với gương mặt khắc khổ, nước da đen sạm. Tôi bỗng hỏi người đàn ông đã viết lên những bản tình ca buồn, đã chinh phục được 4 người đàn bà, sao hơn 70 tuổi sao vẫn ăn vận “”màu mè” đến thế, nào kính gọng vàng, giày nõn chuối và áo sắc màu và “Vua nhạc sến” Vinh Sử cười đáp: “Từ nhỏ tôi đã mê cải lương nên gu ăn mặc cũng màu mè là bởi vậy”.
Ông đã viết rất nhiều các ca khúc nổi tiếng: Gõ cửa trái tim, Đêm lang thang, Qua ngõ nhà em, Nối lại tình xưa…,vậy ông có còn nhớ con đường đưa mình đến với việc sáng tác nhạc như thế nào không?
Ngày xưa ba mẹ tôi từ Bắc chuyển vào Nam làm nghề làm bún kiếm sống. Ông bà kiếm được rất nhiều tiền nhưng lại chi tiêu vô cùng tằn tiện và muốn con cái theo nghề không muốn cho đi học. Tôi vẫn còn nhớ ba tôi từng nói: “Ba mẹ không biết chữ nhưng biết làm ăn vẫn giàu có nên con không phải đi học”. Ba mẹ muốn vậy nhưng tôi lại nghĩ khác. Tôi tự tìm cho mình công việc kiếm tiền là bán báo dạo để có tiền đi học. Rồi đang học tôi bỗng mê nhạc. Tôi từng lấy tiền trộm của ba mẹ để đi cho một số nhạc sĩ thời đó mong họ chỉ bảo dẫn dắt vào con đường viết nhạc. Ba mẹ đã vô cùng đau lòng với cậu con trai ngang tàng, khó bảo là tôi. Cũng chính nhờ cách sống rất “tay chơi”, chịu chơi ấy mà tôi bước chân vào con đường sáng tác. Một sáng thức dậy tôi trở thành nhạc sĩ bán bài hát được nhiều tiền nhất lúc bấy giờ.
Ông bị choáng ngợp khi tiền vào tay mình nhanh và nhiều đến thế chứ?
Đúng vậy. Tôi đang từ hai bàn tay trắng bỗng dưng tiền rơi nhiều quá nên đã không biết cách giữ gìn mà ăn tiêu bạt mạng. Tôi mua 2 xe hơi để làm phương tiện đi lại trong sự ngỡ ngàng của bạn bè. Và bạn có tin tôi ném tiền qua cửa sổ vào những bữa tiệc tùng thời đó, có những đêm tiêu hết cả 12 cây vàng.
Ông có tới 4 người vợ. Vậy có khi nào ông dùng tiền là vũ khí tối ưu để “đánh gục” họ?
Những bà vợ tình cờ họ đến với tôi là bằng âm nhạc. Có khi là học trò của tôi nữa. Bà vợ thứ 4 là học trò của tôi. Từ học trò, thành vợ của mình nhưng ở với nhau được 2 năm có cùng chung cô con gái thì bà ấy thấy chán lại bỏ đi.
Và giờ thì người đàn bà thứ 4 lại quay về với ông?
Khi bỏ tôi bà ấy đi lấy chồng khác đẻ thêm mấy người con nữa. Sau đó lại có trục trặc trong hôn nhân rồi bà ấy lại quay về với tôi. Trái tim tôi mở rộng mà nhưng được một thời gian bà chán lại về nhà riêng của bà ấy hoặc ở với các con. Bây giờ thi thoảng 10 ngày, 20 ngày bà ấy về dòm ngó tôi sống thế nào vài bữa rồi lại đi.
Ngoài 4 người vợ chính thức, ông đã bao giờ “thương thầm” một ca sĩ nào chưa?
Tôi trong nghề này nên không thích yêu ca sĩ. Bởi vì bản chất của họ như mình, hai người nghệ sĩ tự do khó sống được với nhau lâu. Do vậy tôi tìm những người ở ngoài nghề, có thể họ chung thủy hơn. Nhưng nhiều khi người bình thường cũng lại bỏ mình trước.
Người ta nói tôi 4 vợ nhưng thực tế không phải như vậy. Người này bỏ đi thì tôi mới cưới người vợ khác. Cả đời tôi chưa từng bỏ ai, chỉ có phụ nữ bỏ tôi mà đi vì ai tôi cũng dành cho họ những tình cảm riêng trong trái tim mình.
Có khi nào ông tự hỏi những người đàn bà rời xa mình là vì điều gì không? Sự phong lưu, tính nghệ sĩ hay vì điều gì khác?
Bây giờ nói lý do ra sợ đụng chạm đến các bà ấy. Về phía mình, tôi không thể giải thích hết được cho những đổ vỡ của mỗi cuộc tình. Tôi chỉ nghĩ rằng nếu sống với nhau không êm đẹp thì nên chia tay bởi nếu cứ sống với nhau trong sự dằn vặt thì giá trị sống sẽ cạn.
Sau bao nhiêu cuộc tình đi qua, liệu ông có đúc kết được bài học nào đó cho mình? Ở “tuổi xế chiều” lại thường trực phải sống một mình trong căn phòng chật hẹp hẳn là ông luôn phải đối diện với sự cô đơn. Khi cô đơn nhất, ông có khóc?
Tôi không dám nói mình đào hoa. Tôi xấu xí nhưng cuộc đời tôi may mắn có những người phụ nữ bên cạnh. Hầu hết những sáng tác của tôi đều có in dấu những bóng hồng đã đi qua cuộc đời tôi. Ở độ tuổi này tôi tìm niềm vui trong những sáng tác. Lúc tôi cô đơn nhất thì tôi thấy mình cô hồn vì thế không khóc được.
Đọc báo tôi được biết ông đang phải đối diện với căn bệnh ung thư. Vậy tình hình sức khỏe của ông có đủ tốt để là người dẫn chuyện trong liveshow “Hai bàn tay trắng” diễn ra ngày 1/8 tới tại Hà Nội?
Tôi bị ung thư trực tràng. Đến thời điểm này tôi đã trải qua 6 lần mổ, phải nằm viện và vấn đề tiêu hoá luôn gặp khó khăn. Trong sinh hoạt tôi không ngồi lâu được nhưng sức khỏe hiện tại đã khá hơn. Người nghệ sĩ khi lên sân khấu họ như được tiếp thêm những sức mạnh và tôi hi vọng mình sẽ đảm đương tốt công việc của mình.
Ai cũng biết ca sĩ Quang Lê hát rất hay các ca khúc của ông nhưng lần này vắng mặt. Có thông tin cho rằng vì Quang Lê hét cát sê cao quá. Có đúng không ông?
Chương trình lần này đơn vị tổ chức của ca sĩ Ngọc Châm làm chủ yếu để vinh danh tôi nên việc có hay không các ca sĩ nổi tiếng cũng không quá quan trọng. Các ca sĩ không nổi tiếng mà hát bài của mình hay làm lay động lòng người thì cũng tuyệt vời lắm chứ bạn.
Còn Quang Lê – nó bận lắm. Nhiều khi tôi gọi điện rủ đi ăn trưa hay ăn sáng hay chỉ đơn giản hỏi han mà còn không được luôn. Trước đây Lê cũng hay qua thăm tôi nhưng thăm hoài chắc giờ nó cũng chán vì thấy tôi nhễu nhão bệnh tật kéo dài…
Cảm ơn ông về cuộc trò chuyện!
Theo dantri