Cùng hoàn cảnh nhưng gia đình bạn trai lại chê nhà tôi nghèo


Bố mẹ muốn anh tìm được cô gái có gia cảnh tốt hơn, muốn sau này nhờ được đằng nhà vợ, nên luôn tỏ ý chê gia đình em nghèo.

Em là cô gái 28 tuổi, quê Thái Bình, hiện là nhân viên văn phòng tại Hà Nội, người yêu em bằng tuổi, bọn em học cùng nhau từ hồi cấp 2, hiện anh ấy làm việc ở quê. Câu chuyện tình yêu thì rất dài, và hiện tại đã được 5 năm. Từ ngày yêu nhau, bọn em đều ở hai đầu thành phố, vì em học trên Hà Nội, còn anh ấy học y ở Thái Bình, thỉnh thoảng em về quê thì hai đứa gặp nhau, hoặc đôi lúc anh lên Hà Nội thăm em. Tình yêu cứ thế mà lớn dần, có lẽ do bọn em học cùng nhau từ nhỏ lên cảm thấy thân thiết, và chúng em cực kỳ hiểu nhau, yêu nhau!

Cách đây một năm, bọn em có dự định kết hôn vào cuối năm, khi đó hai đứa đều xác định đủ trưởng thành thì anh được đề nghị của cơ quan đi học chuyên sâu, với điều kiện trong vòng ba năm không được kết hôn (cái này em biết là chắc chắn, nhưng em không tiện nói rõ). Anh có hỏi ý kiến em, em đã khuyên anh nên nắm lấy cơ hội, cứ miễn là yêu nhau là được, dù sao thì em cũng chưa muốn lấy chồng sớm. Thực ra là động viên anh chứ ai chẳng muốn ổn định, huống chi em cũng chỉ là một cô gái bình thường. Bây giờ thì anh học được một năm rồi, chuyện tình cảm của cả hai đều tốt! Cảm giác như hạnh phúc đang ở trước mặt, chỉ là thời gian thôi…

Có điều trong giai đoạn này, có một vấn đề phát sinh. Mặc dù yêu nhau đã nhiều năm, em chỉ đến chơi nhà anh hai lần cùng với các bạn cùng lớp, vì cùng quê, cả hai đều không muốn mọi người bàn tán nhiều. Bởì lúc đó cảm giác vẫn trẻ con, chưa đủ chín chắn, nên muốn ổn định rồi về mới thưa chuyện với gia đình. Thực ra cả hai gia đình đều biết chuyện hai đứa, chỉ là bản thân bọn em chưa công khai chính thức mà thôi.

Tết rồi em có về nhà người yêu chơi, gọi là chính thức ra mắt. Hai bác rất thân thiện, em cảm giác rất dễ gần, cũng tự cảm thấy là mình may mắn, vì trước đó có nghe mọi người bảo gia đình hơi khó tính, anh thì luôn nói bố mẹ thoải mái, em đừng lo, em cũng yên tâm phần nào. Nhưng không phải thế, mọi chuyện không như những gì em tưởng.

f8daebfe4037fd8c6b6f33dc22445981 Cùng hoàn cảnh nhưng gia đình bạn trai lại chê nhà tôi nghèo

Ảnh minh họa.

Sau cuộc gặp gỡ ấy, thấy hàng xóm bắt đầu bàn tán, rồi em gái của anh ấy, thím của anh ấy gọi điện cho em nói chuyện. Mặc dù rất nhẹ nhàng thôi nhưng sao mà em cảm thấy mắt cay cay, là rằng: “Gia đình không chê em ở điểm gì cả, bởi bản thân em là cô gái tốt, ưa nhìn, có công việc ổn định nhưng gia đình nhà em… nghèo”. Em nghe sao mà chua chát, xin được nói rõ thêm là gia đình em là một gia đình thuần nông bình thường, nói là nghèo thì em cũng chẳng biết nói thế nào, không vay mượn ai, không nhà cao cửa rộng, làm ăn chân chất nông dân, thế có phải là nghèo không ạ?

Gia đình anh cũng làm nông nghiệp, nhưng có cửa hàng buôn bán nhỏ nên khá hơn nhà em một chút. Em có hỏi lại anh, hỏi mãi, nói mãi rồi anh cũng thừa nhận, bố mẹ muốn anh tìm được cô gái có gia cảnh tốt hơn, muốn sau này nhờ được đằng nhà vợ, bởi bố mẹ muốn anh có thể trụ được ở thành phố, nhưng anh nói anh không quan tâm tới điều đó, nhưng trên thực tế anh không thể nói những điều đó ra với bố mẹ. Thực sự là em cảm thấy tủi thân và quá sốc.

Em gửi lời chia tay, bởi nếu gia đình chê bản thân em vì một điều gì đó, em sẽ cố gắng để thay đổi, nhưng nếu chê gia đình em, bản thân em có lòng tự trọng, em không chấp nhận điều đó. Anh im lặng không nói gì, thế là chia tay. Nhưng khi chấm dứt, người ta mới lại cảm thấy rất cần nhau, thế là bọn em lại nói chuyện, không nhắc đến chuyện cũ, như chưa hề có chuyện gì xảy ra, nhưng cảm thấy mọi thứ thật mong manh.

Bình tĩnh suy nghĩ, em thấy rằng bố mẹ luôn muốn điều tốt nhất cho con cái, và là con, dù thế nào đi nữa cũng không muốn bố mẹ phải phiền lòng, nên em không cảm thấy sốc nữa, còn cái cảm giác tủi thân thì vẫn nguyên vẹn. Sau lần đó em không đến chơi lần nào nữa, hiện tại bản thân hai đứa đều xác định, nhưng anh ấy còn hơn một năm nữa mới có thể rước em về vì điều kiện em đã nói ở trên. Bây giờ anh ấy lại bị ràng buộc mà bố mẹ đã tỏ ý coi thường nhà em, vậy khi anh ấy học xong, mọi thứ tốt hơn, em có bị đá ra rìa một lần nữa, và điều em lo lắng là vì gia đình đã có ý không thích mình thì sau này về khó sống.

Em đang rối như tơ vò, chẳng biết làm thế nào để cải thiện tình hình, bởi bọn em xác định là sẽ cùng cố gắng giữ tình cảm, nhưng chẳng biết cố gắng như thế nào để gia đình nhà anh ấy thay đổi suy nghĩ. Nhiều lúc em thấy ấm ức, bao nhiêu sự lựa chọn tốt cho mình, em không có ý so sánh nhưng rõ ràng mọi thứ tốt hơn hẳn anh ấy mà em không chọn, vẫn luôn một lòng yêu anh, để giờ phải gặp tình cảnh này. Em thực sự yêu anh ấy, nhưng em sẽ phải chờ một năm nữa, thậm chí là hai năm, hoặc lâu hơn nữa, lòng người có thay đổi? Em đã 28 tuổi, không còn trẻ nữa, em tin anh ấy, nhưng không tin vào thời gian.

Anh chị hãy cho em lời khuyên? Bây giờ em phải làm thế nào để gia đình có cái nhìn thiện cảm hơn? Em thực sự, thực sự cảm thấy rất khó. Em xin chân thành cảm ơn!

Theo Ngoisao.net

 


Các tin cùng chuyên mục