Cuộc đời này, đôi khi rất lạ…
Bạn vừa sinh ra đời, chỉ mới biết khóc mấy tiếng ”oe, oe, oe” thì nhiều khi cả dòng họ, làng xóm đã đưa bạn vào hạng sao chổi kém may, do vài sự tình cờ ngẫu nhiên nào đó. Bạn chẳng sai gì cả, chỉ vì họ nghĩ thế!
Bạn lớn lên một chút xíu, đôi lúc bạn chỉ ngồi yên một chỗ, ráng học làm đứa trẻ ngoan, sống tốt, tự dưng vẫn có rất nhiều người vây lấy bạn hiếp đáp, chọc ghẹo cho bạn òa khóc lên, rồi cười ha ha. Bạn chẳng sai gì cả, chỉ là vì họ thích thế!
Cuộc đời này, đôi khi rất lạ…
Sách vở dạy cho bạn làm một người tốt, thầy cô dạy cho bạn những chân lý làm người. Bạn tin vào những điều tốt đẹp nhất của con người, hồ hởi đem cả trái tim và sự chân thành vào cuộc sống. Vậy thì sao chứ, cuộc đời với những thú chơi riêng của nó, nhiều lúc nhấc bổng bạn quăng vào bàn cờ, nhiều lúc biến bạn thành con cá mắc câu, lắm lúc treo bạn lên không để thử tài bay lượn. Tiếc rằng, không phải kỹ năng nào sách vở và thầy cô cũng dạy cho bạn. Có hàng trăm, hàng ngàn thứ dùng trái tim và sự chân thành vốn dĩ không liên quan.
Cuộc đời này, đôi khi rất lạ…
Bạn vốn dĩ sinh ra làm con người, người đời lại khăng khăng muốn biến bạn thành con lật đật. Họ thích đẩy bạn ngã xuống, rồi nhìn bạn vất vả bật lên, chỉ để mua vui. Có điều họ cố tình không nhận ra rằng, con lật đật vô tri, còn bạn, có tim, có máu, lẫn nước mắt. Mỗi lần gục ngã, mỗi lần bật dậy là mỗi lần đau!
Cuộc đời này, đôi khi vẫn rất lạ…
Lạ ở chỗ, người với người sao mãi không thể thật lòng với nhau!
D.B.T/Lifestyle