Lan làm lụng vất vả nuôi cả nhà chồng mà vẫn bị mẹ chồng đay nghiến, coi thường.
Lan sinh ra trong một gia đình khá giả ở Hà Nội, từ bé cô đã muốn gì được nấy và không bao giờ phải sống trong cảnh thiếu thốn. Ngoại hình xinh xắn nên Lan được khá nhiều người để ý, trong đó có rất nhiều người thành đạt nhưng cô lại quyết định lấy Dũng – một anh chàng chẳng có gì trong tay, tương lai cũng không hứa hẹn.
Sợ con gái khổ nên khi Lan quyết định lấy Dũng, bố mẹ cô hết sức ngăn cản bởi lúc đó Dũng vẫn còn đang đi học lại quá nặng gánh gia đình. Bố Dũng mất sớm, mẹ chỉ ở nhà nội trợ lại hay đau yếu, dưới Dũng còn một cô em gái mới học năm nhất Đại học nhưng thích ăn chơi, đua đòi.
Lan đồng cảm với cuộc sống khó khăn mà Dũng đang phải gánh vác và khâm phục nghị lực của anh. Dù thi Đại học được điểm cao nhưng Dũng đành bỏ ngang đi làm kiếm tiền trong 2 năm để có thể tiếp tục theo đuổi ước mơ học hành sau này. Dũng vừa làm công nhân vừa chạy chân bán hàng quần quật từ sáng sớm đến tối mịt, về nhà chỉ để ngủ. Tiền lương 2 công việc cộng lại anh chia đôi, một nửa đưa cho mẹ đi chợ và trả các khoản tiền phải đóng hàng tháng, một nửa anh lập sổ tiết kiệm để chi cho việc học sau này.
Lan lấy Dũng khi anh mới học năm 2 Đại học, cô nghĩ chồng mình có chí như vậy thì sớm muộn cũng thành công. Lúc đầu thấy khó khăn Dũng cũng định vừa làm vừa học nhưng cuối cùng do việc học quá nặng, lại nghĩ đã học muộn hơn chúng bạn mà ra trường với tấm bằng làng nhàng thì chả để làm gì nên hai vợ chồng quyết định Dũng chỉ lo học còn mình Lan sẽ đi làm. Việc con cái hai người sẽ kế hoạch một năm vì lương Lan lo cho cả gia đình đã là quá khó khăn rồi, nếu có đứa con vào thì biết sống kiểu gì.
Là trưởng phòng một công ty truyền thông có tiếng ở Hà Nội, lương Lan cũng thuộc dạng khá nhưng hàng tháng cô cũng chả để ra được đồng nào khi phải nuôi cả nhà chồng. Tiền tiết kiệm của Dũng cũng chỉ đủ cho việc học của anh, lắm lúc thiếu, anh còn phải quay ra xin vợ. Mẹ chồng thì nay ốm mai đau, mỗi lần đưa đi khám rồi thuốc thang mất cũng cả đống tiền. Rồi tiền học của cô em chồng nữa, tiền đi chơi, mua sắm cũng quay ra xin chị dâu khiến nhiều lúc Lan phát bực.
Lan cảm thấy rất buồn và mệt mỏi khi phải chịu quá nhiều sức ép từ phía gia đình nhà chồng (Ảnh minh họa)
Sau một năm kế hoạch, hai vợ chồng quyết định thả để nhà có tiếng trẻ thơ bi bô, làm cầu nối cho cuộc sống gia đình thêm hạnh phúc mà mãi vẫn chưa thấy có tin vui khiến Lan và Dũng buồn lắm. Cả ngày ở công ty, Lan quay cuồng với một mớ công việc. Hồi chưa lấy chồng cô sống ở nhà bố mẹ đẻ vô lo vô nghĩ, mỗi lần xả stress lại rủ mấy đứa bạn đi ăn uống, rồi đi shopping nhưng bây giờ mấy thứ đó xem chừng ra quá xa xỉ. Mặc dù ăn tiêu dè xẻn, lắm lúc chưa hết tháng đã hết tiền, cô hết tạm ứng ở công ty đến muối mặt quay về nhà xin tiền bố mẹ đẻ.
Lúc Dũng lấy Lan, mẹ chồng cô mừng như bắt được vàng. Con dâu nhà khá giả như vậy thì có khác nào chuột sa chĩnh gạo. Nhưng sau hơn 3 năm vẫn chưa thấy con dâu có thai khiến bà nghi Lan không biết đẻ và chả coi cô ra gì, ra lườm vào nguýt khiến Lan cảm thấy vô cùng ức chế. Suốt ngày bà bảo: “Tao già rồi, chả biết đi lúc nào, chúng mày đẻ nhanh nhanh lên cho tao nhờ, không tao chết cũng chả nhắm mắt được”. Đã thế bà lại suốt ngày tụ hội trong khu, cứ ai hỏi: “Hai đứa nó có gì chưa hả bà chứ lấy nhau lâu thế rồi còn gì?” là bà lại về nhiếc móc con dâu.
Nhiều lúc Lan cảm thấy muốn buông xuôi vì những gánh nặng tài chính đặt hết lên vai cô. Dũng đã tốt nghiệp Đại học nhưng vẫn chưa xin được chỗ nào làm cho thỏa đáng. Trước kia, không có bằng cấp, công việc gì anh cũng chấp nhận làm miễn là có tiền. Giờ đây, có tấm bằng trong tay anh bảo mình là cử nhân tốt nghiệp loại giỏi mà làm sao đi làm công nhân được. Chỗ nào trả lương thấp mà đúng chuyên ngành thì anh chả ưng, chỗ nào lương cao mà trái ngành là anh cũng quyết không làm.
Suốt 3 năm Lan làm lụng quần quật nuôi cả nhà chồng trong khi chồng thì thất nghiệp, mẹ chồng thì lườm nguýt còn em chồng lúc nào cũng chỉ học, ăn, chơi rồi xin tiền chị dâu. Lan khuyên bảo em chồng ăn chơi ít thôi vì nhà không có điều kiện thì bị mẹ chồng xen vào bảo: “Đàn bà lấy về đển đẻ mà cũng không đẻ được thì cô lấy tư cách gì mà dạy bảo nó”. Chồng Lan lúc đầu còn bênh vợ, về sau cũng quay ra mắng vợ khó tính, không chịu coi em chồng như em gái mình. Giọt nước tràn ly, Lan quyết định xách va li về nhà bố mẹ đẻ, để xem thiếu cô, cái gia đình nhà chồng này có thể tồn tại được không. Cô làm lụng vất vả nuôi cả nhà chồng mà cuối cùng để người ta không biết cảm thông, biết ơn thì thôi lại còn quay ra đay nghiến, coi thường.
Lan nghĩ kỹ rồi, nếu gia đình nhà chồng vẫn tiếp tục giữ thái độ và cách cư xử như thế, ly hôn là điều cần thiết. Còn nếu Dũng tỏ ra hối hận đến đón Lan về thì phải cùng cô đi khám sức khỏe tại một bệnh viện uy tín để tìm ra nguyên nhân khiến hai vợ chồng khó có con. Trường hợp không thể có thai tự nhiên cô sẵn sàng thụ tinh nhân tạo. Kiểu gì cũng phải có con, đứa con sinh ra sẽ giải quyết được tất cả những bất đồng, những gánh nặng cô phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. Nếu Dũng không chịu cố gắng, không chịu sống một cách có trách nhiệm hơn, cô sẵn sàng làm một bà mẹ đơn thân vì lúc này, cô cảm thấy mình mạnh mẽ và độc lập hơn bao giờ hết.