Là cặp vợ chồng vũ công đình đám của Việt Nam, Xuân Thảo – Đình Lộc đã có những ngày tháng đen tối nhất của đời mình khi bé Bòn Bon còn trong tháng đã bị ngộ độc đạm bò từ sữa mẹ dẫn đến nhiễm trùng máu.
Vượt qua thời kỳ ấy, Xuân Thảo – Đình Lộc từng bước trở lại với niềm đam mê nhảy múa trong sự hồi phục như một phép màu của con trai.
Từng là á quân của một cuộc thi nhảy, tại sao cả hai lại quyết định đến với ‘100 giây rực rỡ’?
Format của ‘100 giây rực rỡ’ rất lạ, khác với các chương trình khác hiện nay, điểm số nằm ở 100 giây đầu và 100 giây cuối của bài thi. Thêm vào đó, kết quả hoàn toàn phụ thuộc vào sự cảm nhận của khán giả tại trường quay, ko hề có điểm số của giám khảo… nên hai đứa đã quyết định tham gia cuộc thi này.
Nếu bị loại ở vòng ngoài, hai bạn có sợ bị đánh giá là ‘ham hố’ trong các cuộc thi truyền hình?
Ngành nghề nào cũng sẽ có tuổi thọ riêng, đặc biệt là nhảy múa thì lại khá ngắn do những nguyên nhân khác nhau như tuổi nghề, chấn thương,… Cuộc đời này lại là của riêng mình nên tất nhiên hai đứa sẽ ‘ham hố’ để được sống với đam mê..
Tranh thủ lúc còn trẻ thì cứ thử sức, nhảy múa tưng bừng, sáng tạo những ý tưởng, những sản phẩm gửi tới sân khấu, tới khán giả theo khả năng của mình, nên hai đứa không đặt nặng việc nếu bị rớt ở vòng ngoài.
Phụ nữ trước và sau khi sinh có sự thay đổi rõ rệt, điều đó có làm ảnh hưởng đến công việc của Xuân Thảo?
Trước và sau khi sinh cơ thể và sức khoẻ của người phụ nữ có sự thay đổi rõ rệt lắm, lúc trước mẹ Thảo nói mà Thảo không tin, bây giờ thì tin rồi. Công việc ngày trước Thảo ít khi ghi chú lại vì trí nhớ mình khá tốt, nhưng bây giờ thì hay quên, đến nỗi đồ vừa để chỗ này, quay ra quay vào là không nhớ để đâu nữa, nên mọi công việc bây giờ là phải ghi chú liên tục.
Cũng như sức khoẻ sau khi sinh của Thảo cần thời gian luyện tập dần dần để cơ thể làm quen lại, diễn những bài nhẹ nhàng, rồi mới dám thực hiện những bài động tác kĩ thuật khó. Nói chung ban đầu sau khi sinh, công việc với Thảo khá khó khăn nhưng rồi cũng sắp xếp được nên hiện tại đã ổn hơn rồi.
Trong những lúc khó khăn nhất khi bé Bòn Bon phải nằm viện, điều gì khiến hai bạn có thể vượt qua tất cả khó khăn đó?
Thật sự bây giờ nhắc lại lúc Bòn Bon nằm viện, hai đứa vẫn cảm thấy đây là khoảng thời gian đáng sợ nhất. Lộc vừa đi diễn, vừa chạy vào phụ Thảo chăm con, vừa lo lắng sức khoẻ cho Thảo sinh mổ một tháng, ko thể ở cữ, lại phải nằm ghế bố hành lang. Thảo đi lại nhiều trong viện nên sau khi Bon được xuất viện về là Thảo cũng sưng 2 khớp gối.
Lúc ấy tình yêu và niềm tin là 2 điều đã giúp tụi mình vượt qua những khó khăn. Tin rằng con sẽ vượt qua được, tin vào bác sĩ, tin vào trời phật, và tin vào chính mình. Tình yêu dành cho con, sự thương yêu đỡ đần cho nhau của 2 đứa đã tiếp thêm sức mạnh cho Thảo và Lộc để đương đầu với những ngày tháng ấy.
Tại sao sau khi sinh xong, bạn không tìm đến một công việc nhẹ nhàng hơn thay vì vẫn giữ vai trò vũ công?
Đến giờ, Thảo không nghĩ mình sẽ tìm công việc nào khác ngoài biên đạo và vũ công. Tại sao sau khi sinh mình phải chọn công việc khác trong khi mọi thứ bắt đầu của Thảo và Lộc đều gắn với nhảy múa, chính nhảy múa đã kết nối 2 đứa cùng đam mê, cùng ước mơ, và chính nhảy múa đã thay đổi cuộc đời của Thảo và Lộc. Thảo chỉ cần thời gian luyện tập lại để cơ thể mình làm quen dần, chứ sau khi ai sinh xong cũng đổi nghề nhẹ nhàng làm hết thì các nghề nặng nhọc thiếu hụt nhân sự mất.
Đình Lộc đã hỗ trợ bạn như thế nào trong những lúc khó khăn?
Lộc vẫn như thế, luôn bênh cạnh Thảo, yêu thương vợ, phụ vợ chăm sóc con, và luôn dành cho Thảo mọi điều ngọt ngào.
Đã bao giờ Đình Lộc khuyên vợ dừng đam mê lại để có thể bảo toàn sức khỏe?
Không bao giờ Lộc khuyên vợ từ bỏ nhảy múa, vì Lộc biết đam mê thì làm sao từ bỏ được. Lộc cũng biết tính vợ, nói Thảo dừng lại thì sẽ không bao giờ thành công. Thay vào đó là những lời động viên, để Thảo có thể cùng Lộc tiếp tục sống với đam mê của mình.
Trước đêm chung kết, hai bạn đánh giá như thế nào về các đối thủ của mình?
Lúc đó hai đứa có trục trặc về kịch bản. Trước đêm thi 2 ngày, chúng mình mới bắt đầu dựng và tập luyện, nên tất cả thời gian và sức lực đều tập trung cao độ vào tiết mục của mình, làm sao để làm tốt nhất, tròn trịa nhất có thể. Nên khi đó tụi mình không xem tiết mục nào của đối thủ được cả.
Múa luôn được coi là ‘minh họa’ cho các ca sỹ, các bạn có chạnh lòng trước ý kiến này ?
Có vũ công minh hoạ thì bài hát mới trở nên có hồn hơn, sôi động hơn và tròn đầy hơn chứ. Nên thay vì chạnh lòng thì tụi mình lại thấy tự hào.
Bạn kỳ vọng gì khi đến với ‘100 giây rực rỡ’?
Đến với chương trình ‘100 giây rực rỡ’, tụi mình muốn gửi đến mọi người thông điệp rồi chuyện gì cũng sẽ ổn, ai rồi cũng sẽ có tương lai tươi sáng hơn trong những câu chuyện quen thuộc trong cuộc sống xung quanh chúng ta.
Xin cảm ơn hai bạn.
LC/Lifestyle