16 giờ chiều ngày 9-11, khán phòng dành cho 700 khán giả của Trung tâm sự kiện và triển lãm White Palace (quận Thủ Đức, TP.HCM) không còn chỗ trống trong liveshow Chẳng phải tình cờ của Uyên Linh và Lân Nhã.
Tiệc chiều với âm nhạc
Bốn giờ chiều chẳng phải là thời điểm ưa thích để người nghe thưởng thức âm nhạc, lại càng xa lạ với một đô thị vốn sẵn nếp sống nhộn nhịp như Sài Gòn. Giữa cái khoảnh khắc mà Sài Gòn bước vào giờ cao điểm bất kể cuối tuần – bên ngoài đường phố vẫn chưa thôi nhộn nhịp và lòng người vẫn chưa hết nôn nao – Uyên Linh và Lân Nhã đã mời khán giả của mình dừng chân ngồi xuống nghe nhạc, trong một khán phòng không quá nhỏ để trưng trổ tài năng, nhưng cũng vừa đủ lớn để chất chứa cõi lòng.
“Chẳng phải tình cờ” mà Uyên Linh và Lân Nhã lại cùng nhau tổ chức liveshow giữa thời điểm cuối năm tất bật, đúng như tên gọi của chương trình đã khơi gợi một cách đầy hữu ý. Mối duyên này đã nhem nhóm bắt đầu kể từ khi cả hai cùng song ca Em và Tôi trong một vòng thi của Thần Tượng Âm Nhạc Việt Nam (Vietnam Idol) năm 2010. Bước ra khỏi cuộc thi, cả Uyên Linh lẫn Lân Nhã đều đã có những bước tiến rất khác nhau, nhưng đâu đó cũng có những điểm giao nhất định trên con đường sự nghiệp của mình. Thế nên, liveshow lần này giống như là một dịp để hai ca sĩ (cùng mang họ Trần!) cùng nhau ôn lại kỷ niệm, vừa nhìn lại những gì đã qua, vừa tiếp tục hát những gì mình thích để thỏa mãn đam mê với nghề.
Rất nhiều nghệ sĩ đã đến tham dự tiệc chiều âm nhạc độc đáo trong đó có NSƯT Thành Lộc, danh Trịnh Vĩnh Trinh, ca sĩ Hồ Trung Dũng, ca sĩ Nguyên Hà, nhà thiết kế Lý Quí Khánh, nhà thiết kế Andrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn, Á hậu Lệ Hằng, nhà thiết kế Hà Linh Thư…
Lân Nhã – sẽ không còn nữa những giấc mơ buồn
Mở màn chương trình, Uyên Linh bắt đầu với Người hát tình ca, rồi nhanh chóng hòa giọng cùng Lân Nhã trong Độc bước, vốn là những ca khúc gắn liền với tên tuổi của cả hai ở thời kỳ đầu đi hát. Nếu như Uyên Linh không phải mất quá nhiều thời gian để rũ bỏ cái mác “Idol” thì Lân Nhã từng có một thời gian chật vật với nghề, thậm chí đã có lúc phải rẽ hướng sang lĩnh vực khác. Lựa chọn dòng nhạc trữ tình với phong cách lịch lãm dễ khiến Lân Nhã bị so sánh với rất những đàn anh đi trước. Bản tính hiền lành càng khiến anh khó bật lên giữa một showbiz biến động, nhiều màu sắc. Tuy nhiên, Lân Nhã vẫn kiên quyết trung thành với niềm đam mê đã chọn, và qua thời gian anh đã chứng tỏ được bản lĩnh của mình khi một lần nữa đứng chung sân khấu với Uyên Linh – người từng là đối thủ đã đánh bại mình trong cuộc thi năm xưa.
Dù đã từng chinh chiến nhiều thể loại, nhưng dường như Lân Nhã chỉ hát hay nhất và tình nhất khi lựa chọn dòng nhạc ballad, đặc biệ là những ca khúc nhạc Hoa lời Việt. Anh đứng trên sân khấu, hát nhạc buồn mà môi vẫn mấp máy nụ cười, mắt vẫn không ngừng giao lưu với khán giả phía dưới. Nếu chỉ nhìn hình ảnh ấy, khó ai có thể đoán được chàng ca sĩ điển trai này đã là người đàn ông của “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Hẳn là vì thế mà các ca khúc trữ tình qua giọng hát của Lân Nhã lại càng êm ái hơn, không quá ủy mị và sầu não, mà có cảm giác yên bình, vững chãi của một người đang là trụ cột của gia đình.
Ngay sau khi Uyên Linh vừa lui vào hậu trường, Lân Nhã lập tức quyến rũ người nghe bằng một loạt những ca khúc đã giúp anh chinh phục được khán giả trong thời gian gần đây như Những tiếng thở dài, Liên khúc Hoa Tàn, Tình Nồng, Never Fall In Love, và Phượng hồng. Trong đêm nhạc, anh mạnh dạn thể hiện hai ca khúc nước ngoài là How Am I Supposed To Live Without You và Sway – một trong số đó có sử dụng vũ đạo, cho thấy Lân Nhã cũng hoàn toàn có thể sexy theo một cách rất riêng biệt.
Lân Nhã trong “Chẳng phải tình cờ” đã khẳng định hình ảnh một người đàn ông hát, một nam nghệ sĩ tinh tế, chân thành và thừa nội lực tài năng nhưng lại rất điềm đạm.
Uyên Linh – đã thấy trong lòng da diết hơn
Sau khi Lân Nhã thiết lập một không gian trữ tình lãng mạn, Uyên Linh tiếp tục quay trở lại để hâm nóng sân khấu bằng giọng hát đầy nội lực của mình. Cô chiêu đãi khán giả bằng bản hit một thời Chờ người nơi ấy, rồi tri ân người thầy đầu tiên trong âm nhạc Quốc Trung bằng Sao chẳng về với em với một bản phối đậm chất jazz cùng tiếng saxophone day dứt của Hồng Kiên.
Khác với Lân Nhã, sức ép của Uyên Linh thuở mới vào nghề đến từ những danh xưng mà mọi người vẫn hay đặt cho cô. Những “quán quân”, “thần tượng”, “diva” hay “tiểu diva” có lẽ vẫn không hợp bằng nhan đề của ca khúc mà cô lựa chọn để mở màn: người hát tình ca. Sau gần mười năm làm nghề, dường như những bài hát “để đời” của hai ca sĩ đã tự hoán đổi vị trí cho nhau: Lân Nhã nay đã là “người hát tình ca” còn Uyên Linh thì vẫn cứ “độc bước đời tôi”. Vì thế mà theo thời gian, giọng hát của Uyên Linh càng trở nên da diết hơn, và những bản tình ca qua tiếng hát của cô lại càng trở nên… buồn hơn. Trước bài Cô đơn, Linh xin khán phòng hãy cố kiên nhẫn để nghe Linh hát ca khúc này. Bởi quả thực trong chiều rehearsal, Linh đã phải bỏ bài hát này giữa chừng. Đó là những lời tự đáy lòng Linh không chỉ với khán giả mà là với chính Linh. Và rồi Linh cũng vượt qua trở ngại này để có một phiên bản Cô đơn hay tuyệt dành cho khán giả của mình. Cũng như Linh đã vượt qua những cô đơn tận cùng trong tâm hồn để đủ xúc cảm gieo vào lòng công chúng, những người yêu nhạc những thanh âm đẹp không chỉ hôm nay mà mãi về sau này.
Uyên Linh nối tiếp liveshow bằng hai ca khúc trong album mới nhất Portrait (Bài hát của em, Đại lộ tan vỡ), đều là những sáng tác của các tác giả trẻ gắn liền với giai đoạn sau này trong sự nghiệp của cô. Điều bất ngờ nho nhỏ trong Chẳng Phải Tình Cờ, đó là khán giả sẽ được nhìn thấy hình ảnh một Uyên Linh từ thời Vietnam Idol khi cô tái hiện lại Fallin’ – ca khúc từng “tạo sóng” thời điểm ấy. Cô liều lĩnh và đầy xúc cảm, thể hiện trong những đoạn slay liên tục ở cuối bài, khiến khán giả phía dưới không ngừng thổn thức. Bài hát không chỉ giữ nguyên vẹn cảm xúc năm xưa, mà lại càng trở nên sâu lắng và dữ dội hơn qua cách xử lý điêu luyện đầy kỹ thuật của một nữ ca sĩ đã có đủ kinh nghiệm.
Uyên Linh trong “Chẳng phải tình cờ” đã chín chắn, vừa “tĩnh” và “tỉnh” hơn song vẫn vô cùng bản năng và rất mực nồng nàn.
Giọng hát của các ca sĩ chính là màn visual đẹp nhất
Để gói gọn hơn hai mươi ca khúc trong phạm vi một buổi chiều, đạo diễn Nguyễn Quang Dũng đã chia liveshow thành hai phần rõ rệt: cũ và mới. Nếu như phần đầu thiên về chiều lòng khán giả, thì ở phần sau các ca sĩ có nhiều đất để tung tẩy hơn khi được tự do chọn những bài mà mình thích, thử nghiệm những bài mình chưa từng hát. Chương trình hoàn toàn không có người dẫn chuyện, chỉ có hai ca sĩ lần lượt luân phiên ra hát, thi thoảng xen kẽ một vài đoạn video nho nhỏ để thay lời muốn nói.
Ở giữa chương trình, Lân Nhã và Uyên Linh cùng hòa giọng bằng liên khúc Đồng xanh – Tôi đang mơ giấc mộng dài, và sau đó nữa là Thà như giọt mưa. Hai ca sĩ có tính cách hoàn toàn trái ngược – một người trầm tính, điềm đạm còn một người lại dữ dội, bùng nổ – nhưng cũng chính vì vậy mà lại thành ra hòa hợp khi song ca. Đặc biệt, Uyên Linh mạnh mẽ là thế, nhưng khi hát cùng Lân Nhã cũng trở nên nhún nhường, dịu dàng hẳn đi. Xuyên suốt cả chương trình, cả hai gần như chỉ đứng một chỗ để hát, nhưng hai giọng ca ấy vẫn luôn có cách để kéo khán giả tập trung về phía mình, từ ánh mắt, nụ cười, một cái nghiêng đầu hay một cú hất váy.
Cũng có lẽ là vì chọn thời gian của buổi chiều, nên chủ ý của đạo diễn không muốn không khí của buổi biểu diễn trở nên quá nặng nề. Các bài hát được sắp xếp xen kẽ để dung hòa cảm xúc người nghe ở mức trung lập: Uyên Linh chưa nguôi lắng đọng với Ướt mi thì đã lại bùng nổ với Never Enough, Lân Nhã vừa mới lãng đãng với Bài không tên cuối cùng thì đã lại đung đưa với Sway. Thay vì quá đặt nặng cảm xúc vào phần hoài niệm, đạo diễn lại đẩy mạnh kích tính vào phần sau để các ca sĩ được tự do thể hiện cá tính của mình, mà vẫn giữ được sự thoải mái, dễ chịu từ phía người nghe.
Sự kết hợp của Uyên Linh và Lân Nhã trong Chẳng Phải Tình Cờ thể hiện một tình bạn đẹp, một tình nghệ sĩ đẹp. Ngay cả sự xuất hiện của Erik vì thế cũng mang ý nghĩa nhiều hơn là một khách mời đơn thuần. Trong chương trình, cả ba ca sĩ – đại diện cho hai lớp thế hệ ca sĩ khác nhau – cùng thể hiện màn tam ca với Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh. Giọng ca của Erik mang đến hơi thở trẻ trung hiện đại cho khán phòng, đúng như lời nhận xét trìu mến của Uyên Linh: Erik có giọng hát vô cùng thời thượng.
Chẳng Phải Tình Cờ bắt đầu khi ngày chưa kịp tắt và kết thúc khi đêm chưa kịp buông. hế nên, chẳng có điều gì phải luyến tiếc trước một bữa tiệc âm nhạc nhẹ nhàng, vừa vặn và tinh tế. Bữa tiệc âm nhạc buổi chiều với các nghệ sĩ đã mang đến sự thảnh thơi cho người yêu nhạc. Và tất cả cùng say trong thế giới của những bản tình ca!
LC/Lifestyle